XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 21

 Chương 82: Bữa tiệc

Edit: Phong Vũ

Nghĩ đến việc phải mặc lễ phục, cô lại choáng váng gọi điện thoại cho Lâm Hiểu Tình. Cô ấy liền bảo cô đi mua một bộ lễ phục dạ hội màu đỏ, còn nói gần đây Versace mới ra một bộ lễ phục màu đỏ kiểu dáng khá đẹp.

 Nhưng Giản Tiểu Bạch lại lo giá khá đắt.

 Lâm Hiểu Tình cười nói: “Đắt cũng phải mua, bằng không cậu làm sao có thể mê hoặc tên đó?”

 “Này chờ một chút, mình đâu có muốn đi mê hoặc anh ta, cũng không biết mình làm sao nữa, tự nhiên muốn đi dự tiệc làm gì cho nó rối người ra.”

 Biết là Lâm Hiểu Tình nói có lý nhưng Giản Tiểu Bạch vẫn thấy xót, lần trước cô đã rất xuất huyết mua bộ váy dài màu trắng đắt đỏ đó là vì công việc. Mới có mấy ngày mà muốn cô mua tiếp một bộ nữa thì trong lòng rất là xót. Cuối cùng cô vẫn quyết định không mua, mà chỉ mua một bộ váy dài giả dáng lễ phục chỉ có điều đó cũng là một bộ váy xinh đẹp màu đỏ mà thôi.

Nghĩ ra chủ ý đó khóe miệng của cô nhịn không được mỉm cười, trong lúc nhất thời vẻ lo lắng cũng bay đâu hết. Bữa tiệc sẽ được tổ chức ở phòng tiệc trên tầng thượng của Duy Bạch, sảnh tiệc được trang trí lộng lẫy có sức chứa hơn một ngàn người tham dự. Ở trong này mà mở tiệc thì đúng là xa hoa quá.

 Giản Tiểu Bạch mặc một bộ váy dài lụa màu đỏ. Đây là lần đầu tiên cô mặc đồ có màu đỏ, rực rỡ như một ngọn lửa thôn tính hết mọi ánh mắt của đám đàn ông háo sắc. Mái tóc dài cuộn sóng lớn xỏa ở phía sau càng làm cho người ta có cảm giác đẹp không cưỡng lại được. Màu đỏ ấy đủ để cho cả buổi tối nay cháy bùng lên.

 Khoác cánh tay Hùng Lập Tân đi vào phòng tiệc, nháy mắt đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của đám đàn ông.

 Hùng Lập Tân ôn hòa cười: “Nếu tôi nhớ không lầm, đây là lần đầu tiên em dự tiệc! Vậy mà lại đặc biệt mặc trang phục có vẻ trẻ trung thực làm cho người ta mở rộng tầm mắt.”

 Giản Tiểu Bạch nở nụ cười, chớp chớp mắt với anh ta: “Có đúng là hôm nay em mặc vậy cũng coi như là xinh đẹp không.”

 “Không phải là xinh đẹp mà là rất đẹp. Hèn gì Hiểu Tình luôn nói em là một khối ngọc thô cần phải chau chuốt, cô ấy nói đúng thật.”

 Tìm một góc im lặng một chút, hai người ngồi xuống.

 Hai người vừa nói vừa cười bị Mạc Tử Bắc vừa đi vào phòng tiệc liếc mắt một cái liền nhìn thấy. Hai tròng mắt anh đột nhiên ẩn chứa một cơn giận dữ, cái cô này dám đi khắp nơi liếc mắt đưa tình, còn đưa mắt quyến rũ với sếp mình nữa chứ. Hừ.

Tầm mắt anh vẫn luôn không tự chủ được mà tìm kiếm giống như là đang xác định có cô hay không. Nhìn thấy cô một cái góc nào đó trong lòng được lấp đầy nhưng mà cũng sưng lên khó chịu. Cô lại dám khoác tay sếp, xem ra quan hệ của bọn họ không giống bình thường.

Mạc Tử Bắc vừa xuất hiện, ánh đèn flash liền tách tách không ngừng, còn có cả mấy phóng viên chen lấn nhau vào.

 Giản Tiểu Bạch cùng Hùng Lập Tân cũng không tự chủ nhìn qua.

 Không thể không nói trên người của người đang ông ở không xa trước mặt có một sức hấp dẫn khó có thể hình dung, trên gương mặt chín chắn, đẹp đẽ không có một tia khủng hoảng, đối mặt với phóng viên đột nhiên xuất hiện anh chỉ lạnh nhạt nói: “Không ngờ Duy Bạch khai trương ở trong nước cũng thu hút được các vị phóng viên đây đến dự. Mạc mỗ tôi xin cảm ơn mọi người, có điều tôi nay là tiệc giao lưu không phải là họp báo, không bao lâu nữa chúng tôi sẽ làm một buổi họp báo sau.”

“Anh Mạc có thể tiếc lộ trước một chút về dự định tiếp theo của Duy Bạch được không?” Phóng viên Giáp đã giành đặt câu hỏi trước.

 Phóng viên Ất cũng không yếu thế

“Anh Mạc nghe nói ông cụ bên Ôn thị đang bệnh nguy kịch, thân là con trai thứ hai anh không tiếp quản Ôn thị mà để anh Doãn bạn tốt của mình thu mua có phải là muốn tránh nghi ngờ không?”

Mạc Tử Bắc nghe được lời này thì xầm mắt xuống nhưng cẩn thận giấu đi, anh cũng không tức giận mà chỉ lạnh lùng thốt lên: “Xin lỗi đây không phải là buổi họp báp. Xin cho những người khách của tôi có một không gian vui vẻ, được chứ?”

Lời anh nói không lạnh không nóng, nghe chẳng có vẻ gì là anh đang mất kiên nhẫn.

Nhân viên bảo vệ lập tức tiến lên, rất lễ độ mời phóng viên ra ngoài. Mạc Tử Bắc một mình lui đến bên cửa sổ, bóng dáng lạnh lùng cao ngất khó nén nỗi cô đơn, lúc anh khéo léo mà cởi mở chào hỏi, giơ tay nhấc chân đều lộ ra một sự quyết đoán khiến người ta tin phục .

 Người đàn ông như vậy rất hấp dẫn ánh mắt của các cô gái. Lúc này Doãn Đằng Nhân lại xuất hiện ở cửa đại sảnh, phía sau là Túc Nhĩ Nhiên mặc cả người âu phục.

 Doãn Đằng Nhân xuất hiện là lại hấp dẫn ánh mắt của tất cả các cô gái ngoại trừ Giản Tiểu Bạch, tầm mắt của cô vẫn luôn đặt ở trên người Mạc Tử Bắc.

Cô vẫn luôn lén quan sát Mạc Tử Bắc, ánh mắt không tự chủ được mà dõi theo bóng dáng anh.

Dường như cảm nhận được tầm mắt vô cùng lo lắng của ai đó, Mạc Tử Bắc quay người lại, lúc chạm vào ánh mắt nhau, đáy lòng Mạc Tử Bắc thầm thở dài một hơi.

 Cô ấy tại sao lại nhìn anh? Cô ấy không phải vẫn rất ghét anh sao? Dù sao cũng là anh cướp đi sự trinh trắng của cô, điều này nhất định ảnh hưởng đến cuộc sống sau khi kết hôn của cô! Tên tiểu quỷ Mai Thiếu Khanh kia có thể không để ý đến việc anh là ngừoi đàn ông đầu tiên của Giản Tiểu Bạch sao?

 Nghĩ đến mình là người đàn ông đầu tiên của cô, trong lòng anh liền một tràng tiếc nuối nếu không phải lúc trước độc đoán quá, nếu không phải lúc trước hành động theo cảm tình quá thì có lẽ sẽ không có kết cục như hôm nay. Anh cũng là xứng đáng.

Gian nan đem tầm mắt chuyển hướng sang Doãn Đằng Nhân trang phục lộng lẫy đi vào cửa. Sau đó anh nở nụ cười qua đón, hai người đàn ông đẹp trai nhất hội trường ôm nhau một cái.

“Mạc, chúc mừng cậu khai trương ở trong nước!”

“Cám ơn!”

 Những nhân viên bình thường đều đã đến đông đủ. Tina tuyên bố bữa tiệc bắt đầu.

 Mạc Tử Bắc cười giới thiệu với những người ở đây: “Đây là bạn tốt nhất của tôi, tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị. Hôm nay sẽ do Doãn tiên sinh thay tôi nhảy mở màn, hy vọng mọi người chơi vui vẻ!”

 Mạc Tử Bắc trao điều vinh hạnh nhất này cho bạn tốt Doãn Đằng Nhân vì thế người đàn ông đẹp trai nhất cả hội trường bắt đầu hành trình khiêu vũ rối loạn và buồn bực của mình.

Không có bạn nhảy anh ta đành phải nhảy cùng Tina dáng người xinh đẹp. Dưới sự dẫn dắt của anh ta không khí thực hòa hợp cũng thực sôi nổi.

 Mọi người có thể khiêu vũ cũng có thể nói chuyện phiếm uống rượu, cả bữa tiệc thực dân chủ, nhạc vừa vang lên đã có người bắt đầu lục tục thoải mái vào sân nhanh chóng khiêu vũ.

Còn Túc Nhĩ Nhiên một thân âu phục không thích hợp khiêu vũ, ánh mắt cô mệt mỏi mà cảnh giác theo sát sau Doãn Đằng Nhân. Cô là vệ sĩ của anh ta, ông chủ mà xảy ra chuyện là cô sẽ thất nghiệp ngay.

 Giản Tiểu Bạch nhìn cô gái kỳ quái kia mà đáy lòng thầm khen ngợi. Cô ấy thật là rát dửng dưng khiến người ta đau lòng, trên người cô ấy cũng có tính chất đặc biệt như của Mai Thiếu Khanh.

 Ai! Lại là một người khiến người ta không nắm bắt được!

 Mạc Tử Bắc lặng lẽ lui ra một bên lấy một ly champagne từ trong tay bồi bàn uống một ngụm rồi cầm ly rượu đứng ở phía trước cửa sổ thủy tinh.

Hùng Lập Tân cùng Giản Tiểu Bạch đi qua nâng ly cụng vào.

Mạc Tử Bắc nhịn không được nói: “Anh Hùng cùng cô Giản thân quá nhỉ!”

Hùng Lập Tân tinh ý nghe thấy trong giọng điệu của anh rõ ràng có vị chua: “Đúng vậy, anh Mạc không đi khiêu vũ sao?”

“Không, gần đây hơi bận nên không có tâm trạng để nhảy cũng không có bạn nhảy. Không giống anh Hùng đây bên cạnh có mỹ nữ đi theo.” Mạc Tử Bắc làm như khẩu xà tâm phật trêu ghẹo.

“Bạn nhảy? Ha ha, Tiểu Bạch không biết khiêu vũ!” Hùng Lập Tân vẫn chưa muốn tung con át chủ bài Giản Tiểu Bạch ra.

“Ồ! Thật sao?” Mạc Tử Bắc nhịn không được mỉm cười đây là điều anh không nghĩ tới.

Ánh mắt nhịn không được lại một lần nhìn qua Giản Tiểu Bạch đang ngồi ở trên sô pha thưởng thức kỹ thuật nhảy của Doãn Đằng Nhân và Tina. Mạc Tử Bắc thầm than dáng vẻ của cô đúng là rất đẹp.

 Cô có một mái tóc uốn đen nhánh bóng mượt, trước mái còn cố ý sửa thành kiểu mái ngang mốt nhất hiện nay, kết hợp với đôi mắt to long lanh nước của cô là sống mũi xinh xắn, vừa thẳng vừa trắng càng làm cho người ta muốn cắn một cái. Khuôn miệng anh đào nhỏ xinh lúc cười rộ lên sẽ cong lên một đường rất đẹp. Cô đúng là một thể mâu thuẫn, cả người trông vừa ngây thơ vừa xinh đẹp khiến người ta nhịn không được mà mơ mộng xa xăm.

 Nghĩ đến bộ trang phục của cô sáng nay, đáy lòng anh liền hít một hơi thật dài. Giọng điệu thật không dám để người ta khen ngợi. Cô còn dám đeo cái mắt kính to gọng đen của cô nữa chứ. Anh hoài nghi cái kính mắt kia có khi là cái mà cô đã dùng nhiều năm trước. Tôi nay cô lại cố ý trang hoàng cho mình, thay đổi ẩn hình một ngày hai phong cách hoàn toàn khác biệt, hai phong cách này khiến Mạc Tử Bắc không thể nói gì.

 Nhìn bóng dáng cô lúc này anh chỉ thấy bụng mình lướt qua một luồng nhiệt. Hơn bốn năm không gần phụ nữ, có lần anh còn nghĩ công cụ của mình đã rỉ sét hết rồi, không ngờ sau khi gặp cô lại còn có thể rục rịch.

 Xem ra thằng nhóc của anh cũng nhận ra cô. Phát hiện này khiến anh thực ảo não bởi vì cô đã kết hôn. Chẳng lẽ anh phải cùng với một gã khác chia sẻ thân thể của cô sao? Vì sao suy nghĩ của anh vẫn luôn xấu xa như thế nhỉ. Mạc Tử Bắc ở dưới đáy lòng tự mắng mình một câu vô sỉ!

Hùng Lập Tân phát hiện Mạc Tử Bắc hình như rất có hứng thú với Giản Tiểu Bạch. Trên mặt anh ta đầy nghi ngờ nhưng sau đó lại chợt hiểu. Phụ nữ xinh đẹp ai mà không thích. Tiểu Bạch xinh đẹp như vậy được tổng giám đốc Mạc coi trọng cũng rất bình thường, nhưng anh ta có biết Tiểu Bạch là một bà mẹ đơn thân không?

“Tổng giám đốc Mạc, anh rất có hứng thú với Tiểu Bạch sao?” Hùng Lập Tân thực thản nhiên hỏi.

“À!” Mạc Tử Bắc chỉ mím môi cười không thừa nhận cũng không phủ nhận. “Nếu tôi nói tôi thấy hứng thú thì anh Hùng sẽ đồng ý để cô ấy đến công ty của tôi sao?”

“Tôi không có quyền quyết định. Chuyện này phải xem ý của Tiểu Bạch hay là anh trực tiếp đến hỏi cô ấy đi.”

Anh ta không có quyền quyết định, anh ta không phải sếp của cô ấy sao? Bọn họ thân như vậy, anh ta còn tôn trọng Tiểu Bạch như vậy. Là tôn trọng thật hay là bọn họ căn bản chính là quan hệ không đơn giản? Điều này khiến anh rất bực bội.

“Anh Hùng quen với cô Giản bao lâu rồi?” Trong giọng nói của Mạc Tử Bắc rõ ràng đã lộ ra hàn khí.

Hùng Lập Tân tất nhiên có thể nghe thấy anh khó chịu nhưng chính anh ta cũng không hiểu vì sao tổng giám đốc Mạc cứ hỏi anh ta vấn đề này. Chẳng lẽ quen thân với Tiểu Bạch là phạm kị?

“Quen lâu lắm rồi. Tổng giám đốc Mạc muốn hỏi cái gì thì cứ hỏi thẳng đi!”

 “À! Tôi chỉ là tùy tiện hỏi chút thôi!” Mạc Tử Bắc cũng biết mình có chút thất lễ, cảm xúc suýt nữa chệch đường ray.

Nhưng mà anh kết luận Hùng Lập Tân nhất định có quan hệ không bình thường với Tiểu Bạch. Bọn họ cùng nhau tham dự tiệc, anh còn tận mắt thấy Giản Tiểu Bạch khoác tay Hùng Lập Tân đi vào. Động tác vô cùng thân thiết đó của hai người khiến anh thực khó chịu. Cô kết hôn còn không an phận chẳng lẽ cô…

Chương 83: Mong muốn bất lương

Edit: Phong Vũ

Một ý nghĩ đáng sợ bắt đầu hình thành ở trong đầu Mạc Tử Bắc, anh nheo đôi mắt bí hiểm lại nhìn về phía Giản Tiểu Bạch. Còn cô đang ngồi im uống rượu.

 Cô và Hùng Lập Tân…!

 Mạc Tử Bắc cũng không biết vì sao trong đầu mình lại đột nhiên nảy ra cái ý nghĩ này. Giản Tiểu Bạch vậy mà lại quang minh chính đại khoác tay người khác. Nếu Mai Thiếu Khanh biết được thì sẽ như thế nào?

 Cô còn uống rượu nữa, cô gái này thật sự là học được không ít tính xấu.

 Chợt nghĩ đến Giản Tiểu Bạch có thể đã cùng với cái người họ Hùng ở trước mắt này làm mấy việc bẩn thỉu đó mà trong lòng anh khó chịu không thôi.

Giọng điệu nói với Hùng Lập Tân cũng lập tức trở nên không khách khí và lạnh lùng: “Anh Hùng này, tôi có thể đến nói chuyện với cô Giản được không?”

“Đương nhiên!” Hùng Lập Tân không rõ vì sao anh hỏi ý kiến anh ta. “Anh cứ tự nhiên!”

 Vẻ lo lắng trên mặt Mạc Tử Bắc càng sâu, anh ta không thèm để ý đến Tiểu Bạch! Với ánh mắt lạnh lùng nhíu lại, anh đi về phía Giản Tiểu Bạch.

Giản Tiểu Bạch vẫn dùng khóe mắt quan sát anh lập tức thấy căng thẳng, anh ta đang đi tới, anh ta muốn làm cái gì? Giản Tiểu Bạch theo bản năng quay đầu, ánh mắt giao nhau với Mạc Tử Bắc, trong mắt anh có vẻ khó hiểu khiến Giản Tiểu Bạch không khỏi tự rùng mình, trái tim không hiểu sao lại bắt đầu hoảng loạn.

Mạc Tử Bắc ngồi xuống ở trước mặt cô, nhìn cô không chớp mắt.

“Anh nhìn cái gì?” Giản Tiểu Bạch bối rối thiếu chút nữa cắn phải lưỡi.

Trên mặt Mạc Tử Bắc là vẻ âm tình bất định. Anh hất hàm về phía Hùng Lập Tân nói: “Em rất thân với anh ta?”

 Giản Tiểu Bạch đề phòng nói: “Anh hỏi làm gì?”

 Sự đề phòng của cô ở trong mắt anh lại như là đang che dấu cái gì đó, xem ra anh đoán không sai. “Em có hứng thú đến Duy Bạch làm việc không?”

 Anh trực tiếp hỏi cô, trong ánh mắt là vẻ thâm tình, có khi lại là phẫn nộ và khinh thường. Nếu cô có thể làm như thế với Hùng Lập Tân thì anh cũng có thể!

 "Tôi vì sao phải đến Duy Bạch làm việc, tôi ở Phong Trì vẫn rất tốt.” Giản Tiểu Bạch thật sự không hiểu anh có ý gì. “Anh nghĩ sao vậy?”

 Sự cự tuyệt của cô càng làm cho Mạc Tử Bắc tức giận, anh thấy Hùng Lập Tân nhất định là đã cho cô rất nhiều lợi lộc mới khiến cô quyết một lòng đi theo Hùng Lập Tân như vậy.

“Anh có thể cho em lương bổng cao gấp nhiều lần anh ta. Em cứ suy nghĩ một chút đi!” Trong cái giọng điệu lạnh lùng đó của Mạc Tử Bắc không hề có chút gì là đang tìm nhân tài mà ngược lại cứ như là ông chủ đang bố thí vậy.

 “Tôi đây không muốn đến Duy Bạch. Anh tưởng anh hấp dẫn lắm hả. Tôi không đến. Tuy rằng lương bổng rất quan trọng nhưng làm người thì cần phải có khí phách.”

 Cô tuyệt đối không thể vì lương bổng cao hơn mấy lần mà từ bỏ danh dự của mình.

“Em không đến?” Mạc Tử Bắc cười lạnh. “Không nỡ xa Hùng Lập Tân sao?”

“Anh có ý gì?” Giản Tiểu Bạch nhịn không được mà cao giọng.

“Anh nói em có phải là không nỡ xa Hùng Lập Tân hay không?” Mạc Tử Bắc lặp lại một lần nữa. “Liên quan quái gì đến anh!” Giản Tiểu Bạch nghe ra ý tứ trong lời nói của anh: “Anh là đồ khốn.”

 Cô tức giận đến mức cầm ly rượu lên hất thẳng vào mặt anh. Rượu đỏ bắn hết lên bộ âu phục sa hoa của anh.

 Mạc Tử Bắc sửng sốt mặt nhăn mày nhíu: “Em.”

 Anh cắn răng hận không thể giơ lên bàn tay lên tát cho cô bạt tai nhưng anh vẫn nhịn xuống.

 Giản Tiểu Bạch tức giận đứng dậy

 “Anh đừng có dùng cái ý nghĩ xấu xa mà tưởng người khác cũng giống như anh. Anh là cái chết bằm, tôi thật sự là mù mắt rồi. Tôi coi như cũng đã nhìn thấu anh rồi đấy.”

 Giản Tiểu Bạch xoay người muốn đi nhưng lại quên mình đang mang giày cao gót. Chân trái vốn vẫn chưa hồi phục hẳn lại bởi vì tức giận và căng thẳng mà đụng phải sô pha, thân mình cũng theo đó là ngửa ra sau.

 Hùng Lập Tân vẫn chú ý đến bọn họ, lúc thấy Tiểu Bạch hất rượu vào mặt Mạc Tử Bắc anh ta liền chạy nhanh tới, thấy cô sắp ngã lại duỗi tay ra ôm lấy thắt lưng của cô tránh cho cô nguy cơ ngã bị thương.

 “Sao lại bất cẩn vậy?” Anh ta sủng nịch trách cứ.

 Mạc Tử Bắc lại càng tức giận nhìn anh ta ôm lấy eo cô. Trong lòng anh như có một đám lửa vô danh nào đó đang nhanh chóng bùng lên.

 Kéo cổ tay Giản Tiểu Bạch qua một cái, Giản Tiểu Bạch lại ngã vào trong lòng anh, cô tựa như một con lật đật choáng váng lắc qua trái rồi qua phải một vòng.

“Anh Hùng, tôi có chút chuyện riêng muốn nói với cô Giản đây. Phiền anh lánh đi một chút.”

 “Anh buông tay ra, anh là đồ khốn!” Giản Tiểu Bạch khẽ gọi: “Anh Hùng cứu em!”

 Hùng Lập Tân vươn cánh tay ngăn anh lại: “Anh Mạc à, anh không thể đưa Tiểu Bạch đi được!”

“Cô ấy hất rượu vào người tôi chẳng lẽ tôi không được yêu cầu một cái công bằng sao?” Ánh mắt Mạc Tử Bắc sắc bén không một chút ấm áp lướt qua khuôn mặt tao nhã của Hùng Lập Tân.

“Tiểu Bạch, em xin lỗi anh Mạc đi!” Mạc Tử Bắc này xem ra cũng là một người đàn ông thực bá đạo.

 Giản Tiểu Bạch mạnh miệng nói: “Em không muốn. Gã đàn ông xấu xa này đầu óc chỉ toàn nghĩ đến điều xấu xa. Em không muốn xin lỗi anh ta.”

Bàn tay Mạc Tử Bắc nắm ở eo cô nhịn không được bỏ thêm một phần sức lực. Thân thể của cô lại tựa sát vào ngực anh. Một chỗ nào đó của anh vận sức chờ phát động.

 Mạc Tử Bắc đột nhiên tựa vào cô bên tai cô: “Đừng có mà chọc giận anh, bằng không anh nói cho anh ta biết lần đầu tiên của em là cho anh đấy. Anh thật muốn xem về sau em sẽ đối mặt anh ta như thế nào?”

 Mạc Tử Bắc uy hiếp cô, anh không tin cô dám công khai chuyện này.

 “Anh!” Trong mắt Giản Tiểu Bạch hiện lên vẻ bối rối. “Anh buông tay ra, tôi sẽ xin lỗi anh.”

Người phụ nữ tốt thì không nên chấp nhặt thiệt thòi trước mắt, cô xin lỗi là được chứ gì.

Hùng Lập Tân tuy rằng không biết bọn họ đang nói cái gì nhưng nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của Giản Tiểu Bạch thì biết giữa cô và Mạc Tử Bắc nhất định có chuyện gì đó.

 Anh ta sâu xa khó hiểu nhìn hai người nhìn như giận dỗi lại dường như thấy Mạc Tử Bắc có chút quen thuộc nhưng nghĩ như thế nào cũng không ra đã gặp ở đâu.

“Đi theo anh!” Mạc Tử Bắc thấp giọng nói.

 Giản Tiểu Bạch đã ngượng ngùng lại xấu hổ: “Anh buông ra trước đi!”

 Thân thể của cô vẫn còn dán vào chỗ đó của anh, thật xấu hổ muốn chết. Rất nhiều người cũng đang nhìn qua phía bên này khiến cô rất xấu hổ.

“Anh Mạc, Tiểu Bạch đã đồng ý xin lỗi rồi, anh buông cô ra đi!” Hùng Lập Tân thử đề nghị.

 “Buông ra.” Giản Tiểu Bạch dường như càng giãy dụa thì cái chỗ kia của anh càng cứng, nhất thời chỉ có thể xấu hổ không dám lộn xộn.

“Tôi đi theo anh là được chứ gì. Anh Hùng, anh đi trước đi, không cần phải xen vào đâu. Em nói xong với anh ta thì sẽ không có chuyện gì đâu. Anh yên tâm đi!” Giản Tiểu Bạch không muốn để Hùng Lập Tân biết chuyện giữa cô và Mạc Tử Bắc. Quan trọng là không muốn để Mạc Tử Bắc nhìn thấy cô bị cây gậy ở dưới lớp quần tây của anh chọc vào mà rất xấu hổ.

 Hùng Lập Tân lại nhìn lướt qua Mạc Tử Bắc. Nếu Tiểu Bạch đã nói không cần xem vào vậy anh ta sẽ hiếm hoi được thanh tĩnh một lát.

 Giản Tiểu Bạch bị anh ôm rời khỏi phòng tiệc ở tầng thượng, trực tiếp đi vào thang máy riêng.

“Anh có việc gì thì cứ nói sao lại phải đi ra?” Lòng của cô bối rối không thôi, gã này không có lòng tốt! Sao cô lại không biết ý đồ của anh chứ, vừa rồi cô cũng đã cảm nhận được.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49 end
Phan_Gioi_Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .